Hơi thu lành lạnh nỗi cô liêu
Thấp thoải niềm riêng sóng thủy triều
Liễu cũng xác xơ vì gió cợt
Nguyệt đà mờ mịt bởi mây trêu
Ngoài song sương khóc thềm hoang vắng
Trước ngỏ hoa buồn lối quạnh hiêu
Ngồi đếm sầu kia bao kiếp nữa!
Xót xa ngấn lệ ướt mi kiều.......