Mỗi bận ngồi bên trúc diễu đào
Duyên mình lúc nọ vẫn còn nao
Mơ màng những buổi hồn khơi dạo
Khắc khoải ngày đêm mộng cứ trào
Dẫu có chia lìa tâm khẽ bảo
Cho dù cách trở dạ thầm trao
Rồi khi đượm thắm ta tầm đạo
Mở cửa vườn ươm nắng dạt vào
Những độ thu sang cợt liễu đào
thiên nhai vắng vẻ bỏ tình nao
tri âm tiễn biệt không ngày đáo
thi hữu cách xa chẳng phú trào
áng nguyệt về cung đà ẩn náo
vần thơ gởi bạn hết bình trao
ngẫm đời tụ tán làn sương tạo
thôi nhé vườn mơ chớ gọi vào...